VÀO LĂNG VIẾNG BÁC
Hôm nay nhờ ơn Trời, Tiên Tổ
Tôi được đi Hà Nội thăm quan
Vào viếng lăng Bác cùng Đoàn
Tiếng nhạc đầm ấm những lời hát ru
Nhiều cụ già lưng gù chân chậm
Cùng những người con ở tận miền Nam
Rưng rưng ngấn lệ tuôn tràn
Trong lòng đang khóc, suối ngàn kính yêu
Thanh thiếu niên đi cũng rất nhiều
Bước theo lặng lẽ theo chiều người đi
Lăng của Bác thật uy nghi tọa lạc
Như bông sen ngay giữa Ba Đình
Dòng chữ đỏ Chủ Tịch Hồ Chí Minh trên cao nhất
Thật thanh tao giản dị hiền hòa
Kiến trúc lăng năm gian sáu cột
Gần gũi đời thường của đại đa số nhà dân
Đứng dưới chân lăng mà thấy Bác ân cần
Giơ tay vẫy muốn đến gần hơn nữa
Ngay cửa vào một không gian ở giữa
Thật thiêng liêng ấm áp hiền hòa
Không có gì quý hơn độc lập tự do
Dòng chữ vàng có hồn nhiều người òa lên khóc
Bác như mặt trời tỏa ánh hào quang
Chưa hết bàng hoàng xúc động
Hai lá cờ, kỳ lạ thay làm toàn bằng đá
Mà hiện lên hồn của Đảng của nước non
Đồng bào có tấm lòng son
Hiến tặng Lăng Bác trong lòng người dân
Bác nằm đó mà tư thế rất ân cần gần gũi
Mà thảnh thơi mà thư thái như Tiên
Dòng người đi lặng lẽ chỉ ngắm nhìn không làm phiền giấc ngủ…
Người nghỉ đi Người nghỉ đi… Người đã là tiên
Người đã cống hiến trọn đời quá đủ
Rời Ba Đình về quê tôi thấy mình bé nhỏ
Nhưng tự hào đã có công sức của cháu con
Gửi tâm gửi hồn vào từng cánh cửa trong lăng
Nhất là mộng cửa của con Nguyễn Ngọc Ao “Duy Nhất”.
Cảm ơn trời phật đã cho tôi thăm Lăng Bác hôm nay.
Tháng 10 năm 1975
Cụ Vũ Xuân Mai